Thursday, 7 May 2009

Chuyện vui trên bờ ao

Một hôm trong lớp học, để dạy cho học trò mình làm thơ, cô giáo đưa ra một thí dụ:
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Chữ veo với chữ teo đều thuộc vần eo. Làm thơ quan trọng là phải có vần, gieo vần các em hiểu chưa?

Dạ hiểu!
Thực tập.

Trò con trai thứ nhứt, cũng cảm đề từ cái ao:

Trong một cái ao có con cóc
Em thấy có một bầy cá lóc.

Cũng được.

Trò con gái thứ hai, cũng lại cái ao:

Trong một cái ao có con ếch
Em ngó hoài ...hổng thấy gì hết !!

Không hay lắm, nhưng mà có vần, thôi cũng được.

Trò con trai thứ ba, cũng vẫn cái ao:

Trong một cái ao có con nhái
Em bước xuống, nước lên tới...

Tới đây em nhỏ bỗng nhợn, bèn nhỏ bước ngập ngừng: “lên tới..., lên tới...”
Cô giáo sốt ruột lên tiếng thúc giục: “Nước lên tới đâu em?”
“Dạ... dạ... Trong một cái ao có con nhái . Em bước xuống nước lên tới... gối”

Cô tức quá đập thước cây xuống bàn:
“Bộ em không thể nào ráng thêm một chút nữa cho nó có vần hay sao?”

“Dạ thưa cô, em đã cố gắng lắm, nhưng mà ngặt vì ao nước nó cạn quá!”

Thôi được, lần sau cố gắng lên.


Đến trò con gái thứ tư, cũng cảm đề cái ao :

Trên bờ ao có con chồn
Em bước xuống, nước lên tới…. ( em ngập ngừng vì sợ quá ! )

Cũng may cô bảo ngưng lại :

Thôi bước tới đó đủ rồi, vần này cô nghe quen quen, vì thấy hàng ngày !!!


Nghe lóm,

Tài